Timeless

Reply 2018…

Một cô gái 20 tuổi đã bật khóc, khóc thật lâu không thể ngừng lại được…

Rất lâu sau này nhìn lại, tôi sẽ à lên một tiếng, hóa ra thần tượng của cô ấy sắp phải nhập ngũ, và rất lâu sau này mới có thể cùng nhau đứng trên sân khấu lần nữa… Lúc ấy rất có thể tôi sẽ chỉ cười nhẹ một cái, nhận ra mình đã từng ngốc nghếch thế nào, đã đem lòng yêu những con người ấy nhiều như thế nào, đã từng đau xé tận tâm can như thế nào khi sắp phải chia cách bởi cả thời gian lẫn không gian….

Đã từng chuẩn bị rất nhiều cho mỗi lần chúng ta gặp gỡ, cũng đã bỏ bao công sức nỗ lực để tận mắt chứng kiến những con người ấy bằng xương bằng thịt, nhưng nỗi buồn vẫn xâm chiếm tự đáy lòng, rằng thời gian của chúng ta đã hết rồi ư?

Chính là thời gian sẽ lấy đi tuổi trẻ, mang kí ức của chúng ta theo gió bay thật xa, để rồi một lúc nào đó, ta cũng chỉ còn một nỗi mơ hồ thoáng qua. Chính là thời gian sẽ chia cắt sợi dây kết nối giữa chúng ta, hút dần nỗi nhớ và nhuệ khí fangirl của chúng ta thuở nào. Giấc mơ thiếu nữ chưa kịp vẹn tròn, để rồi lại vướng vào guồng quay của cuộc sống mà tạm quên đi những chàng trai mãi mãi tuổi 20 năm ấy.

Nhưng tôi ơi, hãy nhớ đến khoảnh khắc này, tôi đã từng mỉm cười hạnh phúc khi nhìn thấy người ấy, coi người ấy là giấc mộng của tuổi trẻ, cố gắng vì người ấy như thế nào, rồi lại rơi nước mắt nhiều đến như thế nào, đau lòng xiết bao… Người ấy cũng dùng ánh mắt trìu mến, yêu thương biết bao dành những fan hâm mộ trong biển bạc ấy, trong lòng cũng sẽ luôn coi chúng ta là một phần thanh xuân tươi đẹp. Người ấy lúc nào đó sẽ phải nói lời tạm biệt, sẽ dỗ dành chúng ta “đừng khóc…” rồi để lại một khoảng chơi vơi không cách nào bù đắp.

Dù là thế nào, đó cũng là những năm tháng rực rỡ đến đau lòng, mà chúng ta luôn muốn được quay về, dù có cách xa như thế nào, trải qua bao ngày tháng rộng dài đi chăng nữa. Sau này, lại có thể mang lightstick đến concert gặp anh, có thể tự tin nói thời gian qua em đã sống tốt như thế nào, nhớ anh đến mức nào, rằng em muốn quay trở về ngày xưa ấy tới nhường nào…

Cho em yếu đuối nốt hôm nay thôi, ngày mai lại mạnh mẽ cố gắng vì ngày gặp lại của chúng ta, ngày hoa nở…

 

Published by

Một suy nghĩ 2 thoughts on “Timeless”

Bình luận về bài viết này